Kỷ niệm 110 năm Bác Hồ ra đi tìm đường cứu nước: Hành trình lựa chọn con đường Chủ nghĩa Xã hội
CTTĐT - Cách đây 110 năm, ngày 5/6/1911, từ bến
Nhà Rồng - cảng Sài Gòn, người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành với ý chí
mãnh liệt, lòng yêu thương dân tộc sâu sắc đã quyết tâm rời Tổ quốc ra đi trên
con tàu Đô đốc Latouche-Tréville, bắt đầu hành trình 30 năm tìm ánh sáng cho
con đường giải phóng dân tộc, giải phóng đất nước.
Sự thất bại của các phong trào yêu nước Việt
Nam nổ ra từ cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX đã làm cho cách mạng Việt Nam khủng
hoảng về con đường giải phóng dân tộc. Người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất
Thành đã sớm nhận thấy con đường do những người đi trước mở ra sẽ không giải
phóng được dân tộc. Việc không lặp lại thất bại của những người đi trước là một
điều khó khăn nhưng tìm ra một con đường mới phù hợp với quy luật phát triển của
lịch sử để dân tộc giành được độc lập, tự do là một điều còn khó khăn hơn nhiều
lần.
Ngày 5/6/1911, trên con tàu Amiral Latouche
Tréville, từ cảng Sài Gòn, Nguyễn Tất Thành đã rời Tổ quốc, bắt đầu cuộc hành
trình 30 năm tìm con đường giải phóng dân tộc, giải phóng đất nước. Vào thời điểm
đó, không ai biết rằng vận mệnh của dân tộc Việt Nam đã gắn liền với quyết định
ra đi của một con người mà lịch sử đã chứng tỏ là sáng suốt, phi thường ấy.
Với một sự nhạy cảm đặc biệt, Nguyễn Tất Thành
không đi sang nước Nhật, không tìm về châu Á mà Người sang nước Pháp, đến tận
nơi nước đang cai trị mình, đến tận châu Âu, nơi đang có sự phát triển vượt bậc
về kinh tế, về văn hóa, về chính trị để tìm hiểu xem người ta làm như thế nào rồi
trở về cứu giúp đồng bào. Bác ra đi, hành trang chỉ là lòng yêu nước, thương
dân sâu sắc, quyết tâm tìm con đường cứu nước, cứu dân.
Sau thời gian ở Pháp, Nguyễn Tất Thành tiếp tục
cuộc hành trình đi qua nhiều châu lục khác. Suốt chặng đường bôn ba, cuộc sống
đầy gian khổ nhưng không làm Người chùn bước, trái lại, càng tôi luyện, hun đúc
lòng yêu nước nồng nàn với mục tiêu giải phóng dân tộc kiên định. Người tranh
thủ mọi thời cơ để học hỏi, nghiên cứu các học thuyết cách mạng, hòa mình vào
thực tiễn đấu tranh của giai cấp công nhân và nhân dân lao động ở các nước tư bản
và thuộc địa.
Chính chủ nghĩa yêu nước cùng với những năm
tháng tìm tòi không mệt mỏi về lý luận và hoạt động trong phong trào công nhân
quốc tế, người thanh niên Việt Nam Nguyễn Tất Thành bất chấp mọi hiểm nguy, đến
với chủ nghĩa Mác-Lênin, trở thành nhà hoạt động quốc tế xuất sắc Nguyễn Ái Quốc.
Sớm nhận thức được xu thế phát triển tất yếu của
lịch sử và tính chất của thời đại mới mà Cách mạng tháng Mười mở ra, Người đã
khám phá ra chân lý “Chỉ có chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản mới giải
phóng được các dân tộc bị áp bức và những người lao động trên thế giới khỏi ách
nô lệ”.
Năm 1917, Nguyễn Ái Quốc trở về Pháp, sống ở
Paris, tham gia những hoạt động của Đảng xã hội Pháp, tham gia trong hoạt động
của những người yêu nước Việt Nam tại Pháp và đặc biệt, khi tiếp cận được với
Luận cương của Lê-nin về vấn đề dân tộc và thuộc địa thì đích Người cần tìm đã
đạt được. Luận cương của Lê-nin đã chỉ ra những điều mà Người đang tìm, tức là
chỉ có chủ nghĩa xã hội, chỉ có cách mạng vô sản mới là con đường giải phóng
chúng ta.
Sau 30 năm bôn ba, ngày 28/01/1941, Nguyễn Ái
Quốc trở về nước để trực tiếp lãnh đạo cuộc đấu tranh cách mạng. Người chỉ ra rằng,
trong điều kiện cụ thể của Việt Nam, con đường duy nhất phải theo là con đường
cách mạng dân tộc dân chủ do Đảng tiên phong của giai cấp công nhân lãnh đạo
đánh đổ đế quốc, thực dân, giành độc lập dân tộc, sau đó tiến lên thực hiện
cách mạng xã hội chủ nghĩa.
Độc lập dân tộc gắn với chủ nghĩa xã hội là sự
vận dụng sáng tạo học thuyết Mác-Lênin, thể hiện tính quy luật của sự phát triển
lịch sử của xã hội Việt Nam, trở thành quan điểm xuyên suốt trong toàn bộ tư tưởng
và sự nghiệp cách mạng của Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh. Đó chính là "Đường
cách mệnh" cho dân tộc ta mà Người đã chọn. Thực tế lịch sử đã chứng minh
sự lựa chọn đó là sự lựa chọn lịch sử, sự lựa chọn duy nhất đúng, không thể có
sự lựa chọn thứ hai.
Dưới ánh sáng của tư tưởng Hồ Chí Minh, lớp lớp
thế hệ người Việt Nam đã vững bước trên con đường mà Người đã chọn. Đó là con
đường của độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội, con đường mang tầm nhìn vượt thời
gian đưa đất nước và dân tộc ta vượt qua biết bao khó khăn, thử thách, đi từ thắng
lợi này đến thắng lợi khác, giành độc lập dân tộc, thống nhất đất nước, thực hiện
công cuộc đổi mới, tiến hành công nghiệp hóa, hiện đại hóa, thoát khỏi nước kém
phát triển, từng bước tiến lên “sánh vai với các cường quốc năm châu”, thực hiện
dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.
110 năm qua đi, chúng ta càng tự hào về sự lựa
chọn con đường cứu nước của Nguyễn Tất Thành năm 1911. Sự lựa chọn ấy như một
cuộc hẹn gặp lịch sử, trở thành một trong những tiền đề cho những biến đổi lớn
lao của dân tộc ta trong suốt hơn một thế kỷ qua.